"Tình mẹ là ngọn gió
Ru đời con ngủ say
Tình mẹ là vần mây
Che đời con khỏi nắng
Tình mẹ là hạt nắng
Sưởi ấm những ngày đông
Tình mẹ là dòng sông
Cho đời con tắm mát..."
Hài!!Nếu muốn viết 1 cái gì đó để nói về mẹ, cảm nhận về mẹ hoặc nói đến công lao của mẹ thì tôi nghĩ rằng...với cái tài văn khập khiễn của mình...kèm cái giới hạn nhỏ hẹp của 1 trang blog...thì ko thể nào mà có thể diễn tả hết và hay được,cũng như... nó không thể được đo bằng 1 cái giải thưởng nào đó được...Vì thật sự thì...tất cả những gì xoay quanh mẹ tôi,1 người phụ nữ 1 mình nuôi con... nó đều như 1 cuốn tiểu thuyết thật sự,1 tác phẩm thật sự. Một cái gì đó mà tôi không thể diễn tả bằng lời...hoặc bằng văn được,1 cái gì đó mà tôi chắc rằng không thể truyền thụ cho người khác hiểu được...và tôi tự hỏi rằng...Các bạn làm được ư?Hơ! Tôi thì ko. Cho nên...tôi cũng chỉ xin ngắn gọn vài dòng và tiếp tục ngâm nga cái bài thơ dang dở về người mẹ của mình...
"...Tình mẹ là tiếng hát
Vút bay giữa trời xanh
Mang đến sự an lành
Cho đời con khôn lớn..."