Nhớ khi xưa...nào biết làm thơ
Tâm hồn thì chẳng...mộng mơ chi nhiều
Rồi khi lòng chợt biết yêu
Mang bao cảm xúc...viết liều đôi câu.
Cho tới lúc...tình cảm đậm sâu
Ta mang cô ấy..mở đầu cho thơ
Qua bao ngày tháng dại khờ
Câu thơ bay bổng...là nhờ bóng ai?
Rồi đến lúc...ngày rộng tháng dài
Người theo kẻ khác...bái bai ta rồi
Câu thơ nằm lại đơn côi
Ko còn vai chính...khi nào hồi sinh?
Giờ ta ngồi...chỉ viết linh tinh
Ghép lại dang dở ...dối mình là thơ
Vai chính giờ đã phai mờ
Ko còn cảm hứng...thì thơ đâu còn.