đêm........ một mình........ cô đơn ta lại như trở thành 1 con ng khác...... ít nói hơn trầm tư hơn si nghĩ nhiều hơn........... đâu rồi cái vẻ vô tư sôi động của ban ngày....... lại cảm thấy tâm hồn ngày càng già nua đi khi cứ si nghĩ giữa bộn bề cuộc sống...
ước........ dc làm trẻ con...... dc sống hồn nhiên vui tươi không cần si nghĩ đến những phiền muộn....... nhưng....... nào có dc đâu...
lang thang........ tìm kiếm.......... làm tất cả việc gì có thể trên cái thế giới ảo này........ để quên đi cảm giác hiện tại trong lòng........... hay nói đúng hơn ta đang lẩn tránh chính cảm xúc của mình....... cái lý trí nó quá lớn so với trái tim..... có lẽ vì vậy mà tim phải chịu nhiều đau khổ thiệt thòi...... tội thật...
đêm.......... lại phát hiện ra 1 điều thú vị rằng mình thích nghe nhạc k lời......... những nhịp điệu dường như làm lòng ta sâu lắng lại.......... những con sóng ngầm trong lòng dường như yên thôi k vỗ nữa....... giữa đêm chỉ có ta và những giai điệu du dương......ta lại tìm dc chút bình yên....... chút cảm xúc của con tim trong những bài hát....
ước..... dc 1 lần lý trí và con tim hòa làm 1 để ta k phải mệt mỏi đấu tranh nữa...... nhưng..... nào có dc đâu...
lang thang......... tìm kiếm........một hạnh phúc......... ta lun biết hạnh phúc lun xung quanh ta vì ta còn dc sống giữa gia đình và bạn bè.......... nhưng 1 hạnh phúc thật sự, 1 hạnh phúc cuối cùng đến khi nào ta mới có thể nắm bắt trong tay.......... vẫn cố đi tìm trong sự ngang bướng của lý trí.......... liệu rằng ta sẽ tìm dc k hay chỉ để lại trong trái tim vết sẹo quá sâu k thể xóa nhòa dc cho ta và ng đã trót yêu ta...........tội thật...
sợ sệt...... mệt nhoài..... lạnh lẽo...... dường như có gì đó trong ta đang đóng băng và chai lì đi với những vết sẹo của nó........
kìm nén...... chôn chật...... hãy ngủ yên đi nhé........ sự giận dữ của con tim....... và thôi đừng khóc nữa..... bình yên.....