Không dữ dội như sông Đà, cũng không trầm mặt cổ kính như sông Hương. Quê hương tôi có một con sông mà quanh năm phù sa và những nguồn lợi của nó. Chiều chiều ngồi bên hai dòng sông uống nước lòng vang lên câu hát :"Ở tận sông Hồng em có biết quê hương anh cũng có dòng sông. Anh mãi gọi với lòng tha thiết...."
Dòng sông Vàm Cỏ quê tôi
Quê hương tôi con sông xanh biếc
Nước quanh năm chảy xiếc mang về
Hạt phù sa ngấm vào đồng ruộng
Cho lúa no tròn, ấm mãi tình quê
Mùa câu về sông ắp những xuồng
Người thi nhau ra nghề bắt cá
Những chú cá rô non vàng mượt
Anh lóc, anh trê lần lượt chui vào
Giỏ cá nặng là công lao động
Những cuộc đời gắn với dòng sông
Chiến tranh qua để lại trong lòng
Những trận đánh phá vòng vây giặc
Sông đã thành bức tường vững chắc
Che chở quân ta cản bước quân thù
Hòa bình đến những mù gặt mới
Ghe lúa về đầy ấp bến sông
Nhân dân tôi ai nấy hài lòng
Cuộc sống đi lên từ dòng sông cái.
22-11-2010
Do không có tài năng so sánh miêu tả như Nguyễn Tuân, cũng không có kiến thức sâu rộng như Hoàng Phủ Ngọc Tường nên ý thơ hơi vung về. Hình ảnh so không có kinh ngiêm nên làm hơi xấu mong mọi người đừng cười