<<<< giờ thì cảm giác như vậy đây.... muốn viết ra cái gì đó để vơi đi những nỗi buồn trong lòng mà lại k biết bắt đầu từ đâu và viết cái gì? haizzzzzzzzzz chỉ biết thở dài thở dài và thở dài rồi để ng hiểu lầm ta. không muốn giải thích không muốn ai phải đau khổ nữa, k mún là sợi dây cứ níu giữ chân ng ở lại, tương lại ng đẹp và tốt đến thế cơ mà.... sao có thể ích kỷ vì ta dc......... chỉ 1 mình ta, 1 mình ta chịu là quá đủ rồi....
tối qua mún nt qua như những lần trc nhưng cầm dt lên lại chần chừ lại thôi........ vì ta sợ sẽ tạo hi vọng cho ng khác.... mà ta k thể thực hiện dc...... cách tốt nhất giữ lời hứa là k hứa gì cả, 1 câu nói có ý đùa vui nhưng với ta lúc này sao mà đúng quá...... hãy cứ đau 1 lần này nữa rồi thôi ng nhé rồi về sau hãy lun cười lun hạnh phúc, cái hạnh phúc ta k thể làm cho ng..........nhìn những món đồ, những tấm hình và nụ cười đó sao nước mắt lại rơi. rơi 1 cách vô thức......
ta có quá tham lam k? khi cứ nghĩ đến ng và a, nghĩ ở đây là k phải là mún có cả 2. mà là ta mún ờ đây là cả 2 đều được vui và ta lun cố gắng làm những việc ng mún để ng vui nhưng có lẽ vì vậy ta vô tình làm ng đau, khi cứ phải ở bên chứng kiến những tâm tư tình cảm ta dành cho ai đó k phải ng........ ta biết ng bùn ng đau nhưng khoảng cách.... khoảng cách k cho phép ta làm gì cả.......ta biết ng k mún ta lấy lý do là khoảng cách nhưng thực tế là vậy ta k thể làm khác dc.......ôi! cuộc sống đôi khi k đơn giản hay diễn ra như những gì mình muốn haizzzzzzzzzzz.....
2 chữ "giá như..." ta biết rồi sẽ có lúc ta nói câu đó nhưng giờ k thể làm j dc nữa..... cái số cả haizzzzzz tâm trạng chán thì viết blog cũng chẳng ra gì, chẳng ra đâu vào đâu....1 entry quá ngắn, quá ít với những gì chứa trong lòng...... chỉ 1 mình ta hiểu vậy.... cố lên tôi ơ! huhuhuhuhu.... đã đến giờ phải quay về với hiện tại rồi........
P/s: ta k nt k phải vì ta vô tâm