Từng giọt mưa rơi trong đêm tối, em lang thang phố một minh
Từng giọt nước mắt rơi mãi có nỗi đau nào riêng em.
Xin trời đừng mưa nữa để gió đưa em về.
Xin trời đừng mưa nữa để gió đưa e về
Xin ngưng đôi dòng lệ để tiễn đưa một cuộc tình.
Trời đêm nay giông bão em bơ vơ giữa đêm về,
Dòng người cứ thế đi mãi em ngước mắt nhìn trời đã rạng đông.
Em ngồi im trong gió để tóc bay bên trời,
Nghe yêu thương đã tàn khép lại những cuộc vui.
Và gió sẽ đứng yên và mây sẽ ngừng bay
Chợt tiếng hát cất lên xóa tan những đêm dài.
Đừng hát với bóng đêm chờ nắng mai trở về
Và xóa những đớn đau còn trong em mãi.
Ngồi hát với nhớ thương, ngoài phố kia chim về,
Để nắng vẫn mãi xanh bước qua những nỗi buồn.
Đừng khóc nhé gió ơi! Tình đã xa xôi rồi
Và tiếng hát cất lên trở tình về mai sau.
P/s: buông hay nắm, ta k có quyền lựa chọn....đôi khi cho người 1 con đường cũng có nghĩa cho ta 1 con đường.....giờ thì k khóc dc nữa, chỉ có thể cười trong sự chua xót........ empty....