Cần một lời khuyên thật lòng!!!
Tôi xin được phép giấu tên mình khi nói với các bạn về chuyện buồn của mình, khi tôi viết ra những dòng tâm sự này, tôi chỉ mong ai đó có thể lắng nghe tôi để thấu hiểu và cho tôi 1 lời khuyên chân thành.
Tôi không thể tâm sự với gia đình, bạn bè và người thân vì danh dự và hạnh phúc của chính bản thân tôi. Tôi là một thanh niên trẻ, năm nay tôi đã bước qua tuổi 26, hiện tôi đang là nhân viên của 1 công ty dịch vụ tàu biển. Cuộc sống của tôi trước kia luôn có tiếng cười và sự vui vẻ cùng những người bạn thân. Tôi chỉ biết đến công việc và bạn bè, nhưng mọi thứ đã đổi thay từ khi tôi gặp 1 người con gái, người con gái đó đã cho tôi cái cảm giác hạnh phúc lẫn đau khổ.
Tôi xin phép kể cho các bạn nghe về cái cuộc tình ngang trái của tôi và nàng để các bạn có thể thấu hiểu nỗi đau khổ nơi đáy lòng tôi.
Cách đây 3 năm, sau 1 chuyến đi công tác Malaysia, tôi trở về nước và ghé tiệm điện thoại để kiếm cho mình 1 chiếc máy hợp thời trang hơn cái cục gạch cũ kĩ đã xài biết bao năm. Tôi đã có cơ hội nói chuyện với 1 cô nhân viên bán hàng xinh xắn, người đã tư vấn rất nhiệt tình cho tôi về những chiếc điện thoại thời trang với đầy đủ chức năng, và đó cũng là lúc mà trái tim tôi bắt đầu rung động. Tôi yêu nàng từ khuôn mặt đến lời nói và cả cái nụ cười mỉm của nàng, tôi đã muốn hét to lên vì hạnh phúc khi nàng cho tôi số điện thoại để liên lạc sau một quãng thời gian tôi năn nỉ đến vã mồ hôi, chính tôi cũng không hiểu tại sao tôi có quyết tâm đến vậy, có thể tạm gọi đó là tình yêu sét đánh.
Rồi chúng tôi biết đến nhau từ ngày ấy và sau gần 1 tháng ròng rã đeo đuổi thì nàng đã nhận lời yêu tôi, kể từ đó tôi lao vào cuộc tình như 1 con thiêu thân, tôi bỏ cả bạn bè trước kia chỉ để trút thời gian vun vén cho công việc và cho tình yêu của mình. Tôi cứ nghĩ rằng mình là người hạnh phúc nhất thế giới này vì tìm được người mình yêu thật sự, nhưng nào ngờ mọi chuyện có êm đẹp như thế.
Chúng tôi yêu nhau đã được gần trọn vẹn 3 năm và 2 đứa cũng đã tính đến chuyện cưới xin nhưng thật không may đã có chuyện xảy ra. Ba tháng trước, khi tôi và nàng cùng nhau đi dự 1 đám cưới của bạn tôi thì tôi đã biết được một sự thật phũ phàng, có những người bạn thân của tôi khẳng định một điều rằng bạn gái tôi đã từng là “gái làng chơi” vì họ từng thấy cô mây mưa và ân ái cùng những người quen biết họ.
Tôi thật sự choáng váng khi nghe điều ấy, cả căn phòng như tối sầm trước mặt tôi, tôi hoang mang nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh cho đến hết buổi tiệc để làm rõ chuyện này với nàng, suốt buổi tiệc tôi như người mất hồn và luôn mồm cầu nguyện rằng đó không phải là sự thật, tôi không tin vào điều đó, tôi không tin bạn gái tôi là người như vậy. Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến, sự thật vẫn là sự thật, nàng đã thú nhận mọi chuyện trước những câu hỏi của tôi. Điều làm tôi đau khổ và tổn thương đến vỡ nát trái tim rằng nàng đã lừa dối tôi bao lâu nay, tôi cũng không biết mình là người tình thứ mấy của nàng và tôi đã phải là điểm dừng hay chưa?
Trong những người tình mà nàng thú nhận với tôi, đã có những người đàn ông đáng tuổi cha mẹ tôi, những người mà tôi luôn kính trọng. Tôi nhìn nàng mà hai hàng nước mắt cứ lăn dài trên má, tôi không thể cầm được nước mắt của chính mình vì tôi đã thật sự bị tổn thương nặng nề, tôi chỉ còn có thể nói với nàng hai chữ “tại sao”. Những lời giải thích nghẹn ngào nấc lên từng hồi của nàng càng làm tôi đau hơn, “chỉ vì em nghèo!em không thể chọn lựa, em đã muốn nói với anh từ rất lâu nhưng em chưa đủ sự can đảm, em không muốn làm anh tổn thương và em cũng không muốn mất anh, em yêu anh thật nhiều…!”.
Tôi đã bị một cú shock tinh thần nặng nề, đến giờ phút này đây tôi cũng không biết rằng mình có thể đem lại hạnh phúc cho bản thân mình và cho nàng hay không nếu chúng tôi tạo dựng gia đình cùng nhau. Nhưng tôi cũng không thể bước đi mặc dù nàng đã chủ động chia tay vì không muốn làm tôi khó xử, tôi đã không chấp nhận lời chia tay của nàng vì với tôi trái tim chỉ mở cửa một lần, tôi yêu nàng và sẽ không thể trao trái tim mình cho một người con gái khác.
Tôi hận cuộc đời này, tại sao ông trời lại nhẫn tâm với tôi đến thế ! tại sao ông trời lại làm cho mối tình đầu của tôi trở nên dở khóc dở cười như vậy.Tôi là một thanh niên sống lành mạnh ngay từ khi ngồi dưới ghế giảng đường cho đến khi ra trường đi làm kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình, tôi chưa từng làm điều gì có lỗi với cha mẹ, có lỗi với bản thân. “Café ôm” ư! “Chơi gái” ư! Đó là những khái niệm quá xa vời mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, điều mà tôi khát khao là một gia đình nhỏ với những đứa con ngoan và một người vợ tốt có thể phụng dưỡng cha mẹ tôi. Nhưng cuộc sống đã đưa đẩy tình yêu của tôi đến với một người con gái mà theo những lão già săn gái đẹp gọi đó là “gái gọi cao cấp”.
Làm sao tôi có thể sống với nàng mà không thể quên đi cái quá khứ đầy tội lỗi ấy ! làm sao tôi thôi nghĩ về những chuyện kinh tởm nhơ nhuốc của nàng khi vợ chồng má áp vai kề. Nhưng tôi cũng không biết nếu mất nàng rồi tôi sẽ như thế nào, làm sao tôi có thể đứng dậy sau cú té ngã quá đau đớn này, cuộc đời tôi sẽ thế nào nếu thiếu đi hình bóng của nàng, tôi sợ vì phải nghĩ đến một ngày nào đó tôi không còn được nghe tiếng em, không được nhìn thấy những nụ cười ấy nữa.
Chúng tôi đang tạm xa nhau 1 thời gian để suy nghĩ, để đưa ra quyết định đúng đắn cho tương lai, nàng vẫn đang chờ đợi câu trả lời nơi tôi. Tôi thật sự bế tắc, mệt mỏi và cần người chia sẻ, hãy giúp tôi!!!