| Tiêu đề: Teen và bệnh than thở Tue Dec 23, 2008 11:41 am |
| | | | | Than chuyện học, "đau khổ, vật vã" vì nó thì là "bệnh dài tập chưa có thuốc chữa" của nhiều teen. Mưa, không được đi chơi: kêu ca. Nắng quá, mà phải học buổi chiều, cảm thấy bực bội: càu nhàu. Tóm lại là dù sự việc "bé như hột é hay to như trái nho", teen đều không cảm thấy vừa lòng. Nhưng điều khiến người đối diện phải khó chịu nhất, là bệnh than sau mùa thi của teen. Sau khi rời khỏi phòng thi... Từng nhóm teen túm tụm trong trường: "Ê bài x mày làm được không? Trời ơi tao ra kết quả y mà nhỏ A nó nói kết quả z mới đúng. Tức quá!". Những lời bàn tán xôm tụ không ngớt, rồi cãi nhau, nào là đề sai, nào là kết quả như vậy chưa đúng. Cãi xong cỡ...vài chục phút, họ mới chịu xách xe về nhà. Chưa hết. Trên đường về nhà, teen gặp nhau đều chào hỏi bằng câu: "Thi được hông mậy?", đáp lại là những cái lắc đầu: "Te tua" rồi dông thẳng. M.Q (lớp 11 trường N): "Thật ra thì làm bài không đến nỗi nào, nhưng thấy đứa nào cũng than, mình cũng giả vờ "ăn theo" cho vui lòng tụi nó. Có lần mình lỡ miệng nói đề dễ, bị phản pháo quá trời. Từ đó "biết khôn" hơn, dù làm được cũng giả bộ là không làm được". "Day dứt khôn nguôi" P.B (lớp 12 trường T): "Tụi bạn mình, trước khi thi thì ăn chơi, cười nói vui vẻ, ai nhắc nhở gì cũng kệ. Thi xong, kết quả không như mong muốn là cũng tại tụi nó thôi, vậy mà suốt ngày ca thán như là sắp...quy tiên đến nơi! Nghe phát mệt. Mình cũng đâu khả quan gì, nhưng nghe tụi nó than, tự nhiên tâm trạng...chán chường và bi quan hẳn! Thật mệt mỏi!" B.Y (lớp 10 trường N) dường như đã quá bức xúc nên "xả" hết: "Thật sự là có điều gì buồn bực không như ý muốn thì mình vẫn để trong lòng chứ chẳng bao giờ hỏi han ai, để rồi dựa vào đó than thở. Nhưng tụi bạn mình thì đâu có để mình yên! Thi xong, mình cứ vô tư "tận hưởng" những ngày nghỉ bằng cách online thường xuyên chơi game, chat chit. Vậy mà online, câu đầu tiên là: "Bữa thi được hông?", rồi không đợi mình trả lời, tụi nó "ca" một "bản nhạc" sầu não từ đầu đến cuối, kết thúc bằng câu: "Kiểu này chắc bị bầm dập, bị cắt mạng, vì cắt viện trợ...". Mình chẳng hiểu than để được cái gì nữa!" Đâu là "điểm dừng"? Sự buồn chán của teen diễn ra trước khi thi, trong thời gian thi và sau khi thi. Trước khi thi: lo sợ vì thi không được. Đang thi: bất an vì sợ học bài không vô, bị "trật tủ", bị "tủ đè". Khi thi xong: sợ điểm kém. Tại sao bạn không thử đặt vấn đề: Dù bạn đau khổ cùng cực hay vui sướng tột đỉnh, thì kết quả thi vẫn không thể thay đổi. Thế hãy chọn "vui sướng" đi, sao lại buồn khổ để rồi mất đi những điều tốt đẹp đang có? Teen thì việc gì cũng than được, nhưng than về chuyện học, và "đau khổ, vật vã" vì nó thì là "bệnh dài tập chưa có thuốc chữa" của hầu hết các teen. Thế thì điểm dừng ở đâu? Thi xong, quên hết đi, hãy nghĩ đến những chuyện vui vẻ và những kế hoạch (đi chơi) sắp đến. Chỉ cần bạn không nhắc đến, thì bạn bè của bạn cũng không có "cơ hội" than vãn. Kết quả không quá tồi tệ như bạn nghĩ, chẳng qua là do bạn "bi thảm hóa" vấn đề mà thôi. | | | | |
Hãy cảm ơn bài viết của Jimmy Nguyễn bằng cách bấm vào"" nhé!!!
|
| | | | Tiêu đề: Chuyện đằng sau những hot teen Tue Dec 23, 2008 11:43 am |
| | | | | - Là hotgirl trên một diễn đàn nhờ “ăn hình” tuyệt đối, từ đó blog H được truy cập ngày một đông, người làm quen càng nhiều, H bắt đầu “ngộ nhận” sự nổi tiếng. Ảnh minh họa. Các cô cậu bé xinh xắn, gương mặt baby, chụp hình một cách chuyên nghiệp đã gắn kết với các tên gọi này bởi những cuộc bầu chọn trên mạng, từ các diễn đàn, blog, các chương trình thanh lịch ở các trường học. Thế nhưng, thay vì hạnh phúc và xem đó như là những kỉ niệm của lứa tuổi teen học trò, thì các “hot” ấy lại đón nhận thật khác …. Chỉ là những hư danh ….. Nói một cách chính xác, thì không phải bây giờ mới có danh hiệu cho những học sinh có gương mặt đáng yêu, nụ cười hiền, ánh mắt sáng, nhưng ngày xưa, những danh hiệu đó đơn giản chỉ là …danh hiệu, và nếu kết quả học tập bê bết thì danh hiệu ấy cũng như một viên sỏi vứt xuống vực có nhiều tảng đá oai phong và xinh đẹp khác mà thôi. Còn thời đại thông tin hiện tại, thời đại với những phím enter là có thể truyền đạt thông tin hình ảnh khắp toàn thế giới, thì tất cả lại hoàn toàn khác. Tên gọi “teen” tân tiến hơn, danh hiệu “hot boy/hot girl” tân tiến hơn, và người đón nhận cũng thể hiện tân tiến hơn. U là thế, xinh đẹp, đáng yêu, ánh mắt to tròn ngây thơ và gương mặt sáng trưng đã giúp cô bé trở thành nữ sinh thanh lịch và được mọi người trong trường biết đến. Thế là U bắt đầu “ý thức”được vẻ đẹp của mình. Bỏ đi người bạn trai ngày ngày cùng U đến trường bằng chiếc xe đạp song song nhau thân thuộc, U bây giờ xúng xính áo quần đẹp, một bước Dylan, hai bước @, U dần mất đi vẻ đẹp trong sáng của mình. Gia đình không giàu có, mức sống gia đình không đủ cho U “hot girl phải mặc thế này!!”, “Là hot girl không thể mặc đồ ngoài chợ, ra đường bình thường được”. Và gương mặt quằn quện phấn son cùng trang phục không phù hợp làm U trở nên già trước tuổi. Không chỉ có thế, học lực ngày càng tệ hại làm cho việc “yêu thương thầy cô quá mức học lại một năm” đã không gây bất ngờ cho bất kì ai trong trường. Và rồi năm học mới đến, lại có 1 cô bé đạt nữ sinh thanh lịch, ngôi vị “tân hot girl” đã có chủ, những anh chàng của U bây giờ vây quanh cô bé ấy, U còn đó một mình …. lặng lẽ. Nhưng U vẫn được xem là may mắn, H thì kết quả còn thảm thương hơn rất nhiều. Là hot girl trên một diễn đàn nhờ “ăn hình” tuyệt đối, từ đó blog H được truy cập ngày một đông, người làm quen càng nhiều, H bắt đầu “ngộ nhận” sự nổi tiếng. Những bức hình ngày càng sexy được bloggers comment khen ngợi làm H “hiểu rõ khả năng” của mình hơn, và thế là những cuộc hẹn chóng vánh, những mối tình ngắn gọn, yêu liền tay và kết thúc mau mắn. H nhận ra không còn là mình khi tờ giấy xét nghiệm HIV trên tay. Bỏ học nửa chừng, vài lần phá thai làm H thật sự trở thành “hot”, một độ “hot” không ai còn có thể đụng vào được…. Đó chỉ là những nỗi đau thương bật lên một cách rõ ràng, còn đó là hot boy/hot girl bỏ học, ăn chơi, tỏ ra sành điệu, thâu đêm suốt sáng chứng tỏ đẳng cấp của mình. Mong muốn nổi tiếng quá sớm thôi thúc những bướcchân sai lệch, ai đưa ra khái niệm thế nào là “hot boy/hot girl” cho giới trẻ. Vẫn là hai chữ: “Học vấn”! Hơn ai hết, teen cần hiểu, khi teen xinh đẹp, đáng yêu, đó là một lợi thế. Có được danh hiệu, đó là một kỉ niệm. Nhưng có được kiến thức, thì đó lại là hành trang. Vì thế tương lai của chính người mang tên “hot” ấy có như thế nào, thì không phải do danh hiệu đó tạo ra. Mà chính là những bước đi vững chắc trên con đường học vấn mới là điều cần thiết. Thật ra vẫn có những “Hot” tiếp tục cuộc sống thường nhật, thỉnh thoảng là MC cho trường, cho quận, thỉnh thoảng chụp hình làm model, rồi từ đó may mắn trở thành diễn viên, ca sĩ, nhưng lúc nào cũng thế, học như thế nào sẽ luôn là một thước đo để đánh giá độ yêu mến của công chúng dành cho mình. Vẫn có những điển hình rõ ràng trong cuộc sống hôm nay, những ca sĩ T, diễn viên H …vây quanh scandal học hành, tình cảm. Vậy thì độ “hot” ấy, có tồn tại mãi hay không? Hot boy và hot girl không phải là điều cần cảnh báo, điều cần chú ý chính là nhận thức của teen và cách đón nhận của giới trẻ đương thời. Sự thành công của người trẻ bây giờ bị tác động lớn nhất chính là “năng lực”, đừng chạy theo những tên tuổi teen nổi tiếng mà đi vào con đường không phù hợp với chính bản thân. | | | | |
Hãy cảm ơn bài viết của Jimmy Nguyễn bằng cách bấm vào"" nhé!!!
|
| | | | Tiêu đề: 'Ép cân' để... đẹp như người mẫu Tue Dec 23, 2008 11:44 am |
| | | | | Không ít teen luôn ao ước có một thân hình đẹp như người mẫu. Bất chấp mọi hậu quả, họ vẫn đang chọn phương pháp “ép cân” để biến ước mơ “mình hạc xương mai” thành hiện thực. Nhiều tin nhịn ăn, uống thuốc giảm cân để thực hiện ước mơ làm người mẫu. Phương pháp phản khoa học Không chỉ các bạn có thân hình hơi mập mạp 1 chút mới có mong muốn được giảm cân. P. (trường PHT) vốn là một cô gái khá mảnh mai. P cao 1m60 và nặng 45kg nhưng cô nàng vẫn “ tham vọng” giảm được 5kg nữa vì như thế “ người nó mới đẹp, mới chuẩn”. P cố gắng ăn càng ít càng tốt. Cứ hết giờ học là P lao vào tập Aerobic và Belly Dance. Thế nhưng do tập luyện mệt mỏi mà cơ thể lại không được cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng nên chỉ sau hai tuần P đã bỏ cuộc, chấp nhận “ làm 1 con béo”- theo như P nói.. Tuy nhiên không phải bạn nào cũng chọn thể dục làm cách để giảm cân. G (trường NGN) đã thực hiện 1 chế độ ép cân đến “ chết người”. G bỏ bữa sáng, gộp 2 bữa trưa và tối làm một. Đã vậy, bạn còn chỉ ăn “thức ăn chế biến từ thực phẩm không có đạm và mỡ” như đậu luộc, rau muống luộc, su hào luộc,... tất cả các món đều... luộc. “Nhưng mà cũng không được ăn ngô khoai sắn đâu nhé, kể cả luộc, vì ăn thế khác gì tống một cân thịt mỡ vào người” (???) Nhiều hôm lên tới “đỉnh điểm”, G bỏ những hai ngày cơm. Bố mẹ vô cùng lo lắng nhưng cũng không thể làm gì khi G đã kiên quyết “lựa chọn con đường làm người mẫu”. Mẫu đâu chả thấy, ngày hôm sau mọi người gặp G trong bệnh viện đang truyền nước. Mặt mũi G gầy gò với làn da xanh ngắt, mắt thâm quầng và chân tay teo tóp, đúng “mẫu” của thiếu chất... Dùng thuốc giảm cân vô tội vạ Một số bạn nữ khác không “điên đảo” với những tờ thực đơn sáng, trưa, chiều, tối mà lại tìm đến sự giúp đỡ của thuốc. Phần lớn họ không đến chuyên gia tư vấn mà thường nghe bạn bè mách cho các “bí quyết”. Ở lớp M có đến 5, 6 bạn có luôn trong nhu cầu được giảm béo. Các cô nàng nghe ai rỉ tai về loại thuốc ngoại giúp giảm cân, chỉ cần uống trong 2 tháng sẽ giảm tới… 8 kg mà không cần luyện tập hay ăn kiêng, thế là rối rít tìm mua bằng được. Giá của loại thuốc này rất cao, khoảng 500k/vỉ 8 viên. Mỗi ngày uống 1 viên, và phải duy trì đều đặn trong vòng 2 tháng trở lên mới hiệu quả. Thế là bao nhiêu tiền bạc ăn tiêu được dốc hết vào thuốc. Sau 1 tháng uống thuốc, M giảm hẳn được 5kg. Cô nàng sung sướng đem khoe với mọi người. N- bạn cùng lớp M cũng uống thuốc nhưng chẳng giảm được cân nào, lại nghe bạn kể chuyện có “eo thon hơn”, N tức lắm, tăng gấp đôi liều thuốc và nhịn hẳn cơm chiều. N chỉ uống nước lọc “cầm hơi”… Tệ hại hơn, 1 số bạn còn tìm đến với những món thuốc lang được bán ở các khu chợ với giá rẻ bèo, từ 5k đến 10k 1 túi to đùng, về đun sôi và uống, được quảng cáo là tức khắc giảm cân. Nghe “giang hồ đồn thuốc tiên”, nhiều bạn gái đi lần mò mua thứ lá ấy về uống dù cho lá thuốc trông hơi… bẩn, và trắng như bị mốc. Và kết quả là các bạn ấy đều gặp nhau ở bệnh viện trong trạng thái “suy dinh dưỡng trầm trọng, lượng máu thấp không đủ nuôi não” hoặc “rối loạn tiêu hoá” hay “ngộ độc thực phẩm” (!) Từ bỏ ước mơ “mẫu dây” N và M sau những tháng ngày đeo đuổi “tiên dược” đã phải từ bỏ ước mơ trở thành người mẫu. Cái giá cho những viên thuốc và cho sức khoẻ của chính bản thân thật quá đắt. 3 lần nhập viện trong vòng 1 tháng là quá đủ với N. Từ đó trở đi cô nàng không bao giờ dám tơ tưởng đến giảm béo kiểu này nữa. Không phải tự nhiên mà những siêu mẫu như Kate Moss hay Heidi Klum trở nên tỏa sáng với thân hình đẹp mê hồn như vậy. Họ cũng phải vất vả kiêng khem và luyện tập thể thao theo chế độ đặc biệt do bác sĩ kiểm duyệt để có được cơ thể hoàn hảo. Một thân hình đẹp và gợi cảm là điều đáng mong đợi, để có được điều ấy, cần phải sử dụng đến những bài tập thể thao, chế độ ăn uống và sinh hoạt phù hợp chứ không phải loại “thuốc thần” tai hại như nhiều teen nhầm tưởng. | | | | |
Hãy cảm ơn bài viết của Jimmy Nguyễn bằng cách bấm vào"" nhé!!!
|
| | | | Trang 1 trong tổng số 1 trang | | ::. | Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
|
|
|
|